Tác giả: Phạm Thị Mai Phương
Sinh viên lớp Toán kinh tế 19
NHỚ LẠI THUỞ ẤY
Khoa Toán ban đầu là ngưỡng mộ đam mê
Của học sinh từ mọi miền đất nước
Của những anh lính Bộ đội Trường sơn trở về
Đam mê học toán dù “mắt lồi tóc bạc”,
Bước chân vào trường các anh chị nhỏ to
Lớp toán năm đầu là khó nhọc, buồn vui
Ngày lễ, ngày nghỉ vẫn vùi đầu sách vở
Mong trả bài đủ 3 trừ dài tận về quê
Thê mà vẫn ôm nhau khóc vì có bạn chẳng thể về,
Bỏ cơm, cười vui cũng chẳng cần có cớ
Năm hai đã quen bạn, quen thầy
Quen áp lực học hành vất vả, nhớ quê
Thì giặc Tàu bành trướng xâm lăng
Chúng tôi gác bút, ba lô lên đường
Đào Phòng tuyến Sông Cầu tay chân bỏng rộp
Ngày 3 bữa bo bo, cà tím với sỏi đá và nằm rơm
Mong được ốm để cùng nhau húp cháo
Thế mà vẫn đào, vẫn xúc, vẫn hát ca
Vì Tổ quốc chúng tôi vượt lên tất cả
Năm ba tưởng tập trung cho đèn sách
Thiếu lương ăn, lại lán trại cấy cầy
Trang trại trường sản xuất tăng gia
Bàn tay sinh viên chai sạn nấm lem đầy đất
Cơm măng rừng, tắm suối gặp sơn ăn
Đại Lải, Thanh Sơn tình người nhớ mãi.
Về lại trường học, tăng tiết tăng ca
Khi thi lại khó, không qua trĩu lòng
Toán kinh “thế” hiểu, trót yêu lỡ rồi.
Năm bốn, năm năm trôi nhanh cùng chúng bạn
Có môn học cả lớp dưới điểm 5
Thi lại thấy vui, học hành dần tấn tới
Thực tập, luận văn và thi cử cũng qua mau
Tháng 5, cùng ra trường tung cánh
Bạn bè chia tay mỗi người một ngả.
Ra đời bươn trải, thuận lợi, khó khăn
Tuy công việc không phải ai cũng luyện vở
Có người thành đạt, có người bay cao
Từ tôi luyện khó khăn thủa ban đầu Khoa toán
Vượt qua tất cả với công việc, cuộc sống lo toan
Đến hôm nay chúng tôi vẫn là NGƯỜI khoa toán
Ngẩng cao đầu hát với thời gian.
Nay về đây mái đầu đốm bạc
Hạnh phúc bên các THẦY dìu dắt chúng tôi
Bên các bạn chia ngọt xẻ bùi
Hàng dừa xanh soi bóng sông Tô
Luôn nhắc nhở thưở tuổi trăng tròn tươi đẹp.
Tháng 9.2016